Đỗ Kim Thêm tuyển dịch

Corriere della Sera giải thích về các phản ứng của Taliban đối với các cuộc tấn công, qua hành động này cho thấy lập trường tương lai của họ trong chính trị quốc tế sẽ như thế nào:
“Giới lãnh đạo mới của Kabul phản ứng đối với các vụ nổ là về mặt thể chế và gây độc hại. Họ sử dụng Twitter và làm điều đó một cách có phối hợp. … Người phát ngôn chính đưa ra ý tưởng về những gì chúng ta phải mong đợi từ ngày hôm nay. Người ta cảm nhận được vẻ mặt khinh thường nhăn nhó dưới bộ râu rậm. „Các cuộc tấn công diễn ra tại một khu vực mà lực lượng vũ trang Mỹ chịu trách nhiệm về an ninh.“ Chúng tôi không có gì để liên hệ. Nói tóm lại, lỗi nằm ở những kẻ thất bại này, người Mỹ. Do đó, một chủ thể chính trị mới đã bước vào chính trường của chính trị quốc tế.“
Polityka lo ngại, trong tương lai, chủ nghĩa thánh chiến sẽ còn mạnh hơn nữa ở Afghanistan:
“Chiến thắng của David (Taliban) trước Goliath (Mỹ) đã được chứng minh là một công cụ tuyệt vời để chiêu mộ người Hồi giáo từ khắp nơi trên thế giới tham gia thánh chiến. … Và việc thả hàng nghìn phần tử cực đoan bị bắt giữ bởi chính phủ thân phương Tây mất quyền đã cung cấp cho al-Qaeda và lực lượng dân quân IS những chiến binh sẵn sàng xung kích. Cả hai nhóm đều có xung đột với Taliban, nhưng người ta cho rằng, họ sẽ có thể giao tiếp với nhau và hợp tác trong tình hình mới“.
Joe Biden đã tuyên bố trả đũa vụ khủng bố khiến 13 binh sĩ Mỹ thiệt mạng. Nhưng Biden không còn có thể cứu vãn tình hình cho chính mình, phóng viên Mỹ của NRC Handelsblad, Bas Blokker tin rằng:
“Đối với Biden, chỉ có một điều duy nhất là đáng kể: Afghanistan không còn phải trả giá bằng mạng sống của một người Mỹ nào nữa. … Đa số ủng hộ quyết định khi Tổng thống Trump đưa ra và hiện tại họ vẫn ủng hộ việc Tổng thống Biden đang thực hiện. Nhưng cách Biden thực hiện đã khiến ông bị chỉ trích rất nhiều. … Cho đến thứ Năm, Biden vẫn có thể ảo tưởng rằng sau khi một cuộc triệt thoái kết thúc thành công, tâm trạng chung sẽ thay đổi. Nhưng bây giờ Biden không bao giờ lại có thể khẳng định rằng cuộc triệt thoái đã thành công“
Bàn về nhiệm vụ giải cứu, Frankfurter Allgemeine Zeitung nghi ngờ các cuộc tấn công sẽ gây ra hậu quả ngay trước mắt:
“Thảo luận về việc mở rộng các nhiệm vụ giải cứu được tổ chức về mặt quân sự, lẽ ra đã kết thúc. Nhiệm vụ này sẽ kết thúc sớm hơn là được gia hạn. Điều đó thật cay đắng cho tất cả những ai vẫn còn hy vọng được bay thoát. Khi binh lính phương Tây được rút đi, bằng mọi giá họ sẽ được giao nộp cho Taliban.“
Không thể nói Afghanistan là một đất nước an toàn, El Periódico de Catalunya tin rằng, bất cứ ai chạy khỏi Afghanistan bây giờ đều có quyền tị nạn.
“Các chính phủ ở Liên Âu sẽ không còn có thể tuyên bố rằng Afghanistan là một quốc gia an toàn với một chế độ ổn định, như cho đến vài ngày trước, họ đã nói như vậy khi từ chối đơn xin tị nạn từ Afghanistan. Tinh thần thuần lý cho chúng ta thấy là cả khoảng một trăm nghìn người di tản và những người vẫn có thể được cứu sống phải được coi là người tị nạn và thu nhận theo luật pháp quốc tế. „
Trước việc không có chính phủ nào và không có sự kiểm soát nào ở Afghanistan, La Stampa đưa ra nhiều câu hỏi:
“Câu hỏi đầu tiên là liệu Taliban có sẵn sàng đàm phán với các chính phủ đã chiến đấu chống với họ hay không Họ có quan tâm không? Họ theo đuổi các quyền lợi gi? Trong lĩnh vực nào hiện nay hay sau này họ sẳn sàng thảo luận và tương nhượng? Họ đòi hỏi các thành quả đối xứng? Các nhu cầu kinh tế của chính phủ mới có tầm vóc gì hay chỉ có nỗ lực nhằm đạt tính chính danh quốc tế?
Thứ hai, người ta sẽ phải biết liệu Taliban hiện tại hay sau này có đảm bảo một mức độ kiểm soát nhất định đối với lãnh thổ và các thể chế chính của nhà nước nhằm đáp ứng được các yêu cầu tối thiểu của một chính phủ hay không – bất kể các quốc gia khác có chính thức công nhận hay không.“
Nhà khoa học chính trị Ilja Kusa trên đài phát thanh Hromadske không loại trừ việc các nước phương Tây công nhận chính quyền Taliban:
“Trong những năm 1990, ba quốc gia chính thức công nhận Taliban và mở đại sứ quán của họ là Pakistan, Saudi Arabia và Qatar. Ở các nước phương Tây, việc này sẽ khó khăn hơn vì có dư luận, sự phản kháng và chỉ trích. … Nhưng nếu Taliban nắm quyền và giữ đúng những lời hứa từ trước cho đến nay, điều đó có thể đủ để được các nước phương Tây công nhận và ít nhất là một phần có được tính hợp pháp từ bên ngoài. „
Công nhận tương đương với đầu hàng, Népszava lo sợ về sự tự bỏ của phương Tây:
“Liệu chính phủ của một nhóm khủng bố có thể được công nhận, khi họ chống lại những gì mà chúng ta đã chiến đấu trong hai thập kỷ và đang xây dựng một xã hội trong thế kỷ 21, một xã hội không luật pháp hơn so với thời kỳ Trung cổ đen tối nhất? … Câu hỏi bây giờ là liệu Taliban sẽ ở lại trong bóng mờ hay được thu nhận vào trong một câu lạc bộ thế giới văn minh mà không cần điều kiện. Nếu vậy, đó sẽ là sự đầu hàng của phương Tây đối với những người Hồi giáo. „
Do chuyện khổ tâm khó xử trên bàn đàm phán, The Observer tin rằng không có lối thoát khác đối với Taliban,
„Có nhu cầu cấp thiết là phải tìm cách can dự và thảo luận với Taliban, một chế độ còn non trẻ, dù có tài lãnh đạo trong một cuộc nổi dậy, nhưng lại không biết cách điều hành một đất nước.
Tất cả các loại quan hệ ngoại giao sẽ là cần thiết, nếu chỉ để đảm bảo rằng những lời đề nghị giúp đỡ trong tương lai thực sự đến được với những người cần nhất. Hợp tác với Taliban cũng sẽ là cần thiết để kiểm soát lực lượng dân quân khủng bố Nhà nước Hồi giáo và ngăn chặn chúng và những kẻ khủng bố từ bên ngoài sử dụng Afghanistan như một căn cứ cho cuộc thánh chiến quốc tế. Tất cả đều khó giải quyết, nhưng không thể tránh khỏi. „
Đối với nhật báo Ausburger Allgemeine, một điều rõ ràng là: “Thực tế là Mỹ đã đi một bước sai lầm nghiêm trọng cách đây đúng hai thập kỷ mà không còn có thể che đậy nữa. ‚Cuộc chiến chống khủng bố‘, khi mang ảo tưởng là có thể chuyển đổi toàn bộ một khu vực trên thế giới trở thành một nền dân chủ, đó là một trong những sai lầm đắt giá nhất trong mọi thời đại.
Nhiều người đã phải trả giá cho điều này. Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đã phải trả một cái giá rất đắt. Sau một thời gian ngắn bị ràng buộc chung sau vụ tấn công khủng bố ngày 11 tháng 9 năm 2001, mỗi năm trôi qua, vấn đề ngày càng trở thành là của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ ”